Thứ Năm, 16 tháng 6, 2011

(7) Từ Tịnh An Viên đến " Mái lầu phong nguyệt"



Như có một cơn gió mùa thu thổi qua, một số người Văn Khoa U 60 và U 70 chợt nhận ra trong số rất nhiều thứ mà bây giờ mình không kiểm soát được có một thứ là “tài khoản thời gian”, sẽ không biết lúc nào thì hết… tiền.

 

Thôi thì hãy sử dụng triệt đễ tài khoản này đi khi còn là của mình. Rất nhiều ý kiến về việc tiêu xài này, trong đó có việc kiếm ra lý do để tụ họp với nhau, rồi cũng nhất trí là sẽ tổ chức Sinh nhật mỗi tháng, bao nhiêu người có SN trong tháng đó sẽ được bạn bè chúc mừng.

 

Nhưng, cũng như Hội đồng Liên Hiệp quốc, nhất trí rất cao nhưng sau khi họp xong rồi thì làm mới thấy khó, từng tháng trôi qua, lại bảo nhau: “Thôi làm SN từng quý vậy!”. Một quý lại trôi qua và cũng không làm được. Lúc đó chợt nhận ra chúng ta, những người đã về hưu hóa ra vẫn còn rất có ích cho xã hội và gia đình, bởi vì ai cũng đang rất bận bịu với một việc gì đó: tiếp tục công việc ở nơi cũ hay một nơi khác, hoặc đi dạy học, hoặc làm vườn, hoặc trông nom cháu nội, ngoại, và một ít người còn cái hạnh phúc lớn là chăm sóc cha mẹ già…

 

 Thời gian lại trôi đi, cuối cùng thì cũng phải quyết tâm, vì trong nhóm có người nghĩ chẳng lẽ đã từng làm bao nhiêu việc khó hơn khi còn tại chức mà tổ chức SN cho mình lại làm không được a, rồi cũng có người đang còn tại chức thì rao: “Các bác ơi, hãy lợi dụng tui mà mượn xe đi, năm sau tui về hưu rồi thì không còn cơ hội đâu!” và lại cũng có người chợt nhận ra phải đến để còn gặp lại một người nào đó trong nhóm bạn bè, nói một lời xin lỗi muộn về một việc gì đó từ mươi năm trước mà đến tận bây giờ vẫn ray rứt vì chưa phân trần được. Với nhiều lý do như vậy, buổi họp mặt kỷ niệm Sinh nhật 6 tháng cuối năm đã được tổ chức vào một ngày đẹp trời mùa đông, ngày 5-12-2010.

 

Sau khi “lợi dụng”  bạn Trần Văn Ánh để muợn một chiếc xe, nhóm thân hữu Văn Khoa lên đường đến Tịnh An viên ở Lái Thiêu là nhà vườn của em trai bạn Minh An - cậu em trai sau nhiều năm bôn ba với vật lý chất rắn, rồi công nghệ thông tin, rồi thị trường chứng khoán đã tự làm cho mình một chốn đi về để “Xuân du phương thảo địa; Hạ thưởng lục hà trì; Thu ẩm hoàng hoa tửu; Đông ngâm bạch tuyết thi”.

 

Chớm mùa đông nên trong hồ không còn hoa sen, nhưng chủ nhân cũng đã có một bình hoa sen để chúc mừng Sinh nhật các anh chị: Thu Nhân, Trân Thúy, Hải, Hoàng Hương, Kim Diệp, Ngọc Dung, Minh An, Tuấn Kiệt, Xuân Tiến, Lê
Bách,Ánh


 Photobucket

..Photobucket 

 Rất tiếc là các anh Lê Bách, Nguyễn Tuấn Kiệt và Trần Văn Ánh bận việc không đến được, nhưng bù lại có thêm anh Vương Văn Nam từ Tây Ninh, và các chị Kim Tuyến, Hồng Diệp, Xuân Hương, Thúy Liễu, Trúc Chi, Mai chung vui. Dù chỉ cách Sài Gòn 17km, nhưng cả nhóm đã có một ngày thật sự quên hẳn cuộc đời tất bật bên ngoài. Tất cả đều vui, các bà nội, bà ngoại Văn Khoa trên dưới 61 tuổi bỗng chốc trở thành em gái Văn Khoa 16 tuổi với áo dài thướt tha để tạo dáng chụp ảnh bên cây cỏ trong vườn, bên nhà rường cổ..

Photobucket..Photobucket


..Photobucket


Photobucket..

Photobucket..

Photobucket

 Xuân Hương và Kim Diệp hỉ hả vì các bạn rất thích món quà SN là các chiếc ví cầm tay xinh xắn mà 2 bạn đã cất công lựa chọn rất kỹ.

Photobucket

Trân Thúy cũng rất hài lòng vì chiếc bánh sinh nhật khá vất vả khi đi đặt (tiệm bánh nào cũng nguây nguẩy lắc đầu, lý do: phải viết nhiều tên trên bánh quá) đã được thanh toán gọn dù bạn nào ban đầu cũng nói sợ ngọt lắm!

,..Photobucket

 Minh An thì càng vui vì các món ăn dân dã được các bạn chiếu cố nhiệt tình, phần lớn là cây nhà lá vườn: Cá vớt từ ao lên, bắp chuối cũng hái trong vườn, đu đủ, chuối cũng thế. Chỉ phải mua gà và đặt xôi (lâu lâu mới nấu, sợ thành cơm nếp nát nên không dám)

 

Và cuối cùng thì người có một nỗi canh cánh trong lòng từ bao nhiêu năm nay cũng đã có dịp nói lời xin lỗi muộn đến bạn mình trong buổi trưa yên tĩnh chỉ có tiếng chim hót bên cây vô ưu

...Photobucket..

Photobucket



Một ngày họp mặt bạn bè thật vui và mọi người đều nhất trí sẽ lại tiếp tục tổ chức SNcho các anh chị có ngày sinh 6 tháng đầu năm.

* * *



Photobucket

 

 

"Rồi ngày qua đi, qua đi…"

Tháng 1 trôi qua chưa tổ chức đuợc vì có buổi họp mặt lớn của anh em phong trào SVHS Sài Gòn và thêm việc đi dự đám cưới con trai chị Hồng Diệp. Tháng 2 thì bận rộn lo Tết, kẻ lên núi người xuống biển. Tháng 3 trôi qua vì có thêm sáng kiến hay đợi mùa hè để tổ chức ở Phan Thiết, tháng 4 thì tất bật ở 2 gia đình bạn có cha mẹ già bị té gãy xương chân, đến tháng 5 chần chừ giữa đi chơi xa hay tổ chức tại Sài Gòn, bước qua tháng 6 thì Trân Thúy và Minh An thấy không thể đợi được nữa, phải làm trong tháng 6 này thôi, tin nhắn gởi đi trước 2 tuần cho các bạn thu xếp dự. Thu Nhân ở Bến Tre góp phần bằng cách gấp rút cho ra đời một blog của Người Văn Khoa lấy tên Góc nhỏ Văn Khoa.

 

Và ngày 12-6-2011, kỷ niệm… 1 ngày thành lập blog, Người Văn Khoa đã tổ chức mừng Sinh nhật các anh chị có ngày sinh 6 tháng đầu năm: Huỳnh Thiện Kim Tuyến, Lê Thị Hồng Diệp, Dương Thúy Liễu, Huỳnh Thanh Quế, Lê Thị Xuân Hương, Trần Thị Trúc Chi, Vương Văn Nam, Nguyễn Văn Phi, Trần Quốc Hùng, Nguyễn Văn Ngoãn. 

..Photobucket..Photobucket

 

Đến chung vui là các anh chị Ngọc Dung, Thu Nhân, Hoàng Hương, Kim Diệp, Minh An, Tuấn Kiệt, Xuân Tiến. Địa điểm tổ chức tại nhà anh chị Nguyễn Văn Phi (nhà thơ Hồn Oan) – Bùi Trân Thúy (nhà thơ Đỗ Quyên). Vì tổ chức tại nhà của nhà thơ nên ngoài món quà Sinh nhật nhỏ như thông lệ, mọi người còn được nghe giọng đọc vẫn ấm áp như xưa của nhà thơ Hồn Oan đọc bài thơ của nhà thơ Đỗ Quyên cảm xúc viết nhân ngày SN của những người đã, đang và sắp bước qua tuổi 60, sau đó mọi người còn được nhận bài thơ xinh xắn in bằng mực tím như một món quà riêng:

 EM VẪN TRẺ

Vậy mà em cũng đã sáu mươi

Em sợ già, anh lại bảo em còn trẻ

Mỗi ngày em vẫn soi gương

Lưu luyến mái tóc đen giờ đã đốm bạc

Vết chân chim vô tình trên đôi mắt

Vài nếp nhăn lì lợm chẳng chịu đi..

Rồi em ngậm ngùi tiếc thời con gái

Anh nhắc: “Này em yêu ơi

Thời gian có ngừng lại bao giờ

Đã hơn nửa đời người em lo toan vất vả

Các con trưởng thành, no cơm ấm áo

Chúng mình vẫn đang thuộc về nhau

Mái tóc em, dẫu có nhiều sợi bạc

Cũng là quà tặng em dành cho anh

Để anh nhớ về những đêm dài mất ngủ

Bởi cơm áo, gạo tiền,bon chen, tủi cực

Vết chân chim không làm mắt em thôi lúng liếng

Nếp nhăn chẳng làm em kém tươi xinh

Với anh, em mãi như thời son trẻ

Dẫu năm tháng có qua đi, cuộc đời có dài ra

Tình yêu trong anh vẫn là mới mẻ

Và em ơi,em vẫn trẻ đời đời.

05-03-2011

Trân Thúy

Photobucket

 Quà Sinh nhật lần này là cà vạt cho các anh và khăn quàng cổ cho các chị, những chiếc khăn như lời mời nhắc lại của Minh An về một chuyến nghỉ ngơi trên ngôi nhà nhỏ ở một ngọn đồi Đà Lạt.


Photobucket


Thu Nhân biết các bạn vẫn còn khá bận rộn nên không đưa ra thêm một lời mời về Bến Tre mà đưa cả Bến Tre lên cho bạn bè với bưởi da xanh, mứt dừa non, kẹo chanh gừng… Anh Vương Văn Nam không những không ngại đường xa mà còn mang theo hương vị Tây Ninh với muối tôm và bưởi hái ở vườn nhà. Trong khi nồi cháo cua đồng tàu hủ non của chủ nhà đưa ra được vét sạch vì rất ngon thì những chuyện cần làm cũng được đưa ra bàn bạc rất rôm rả: blog Văn Khoa đã có rồi nhưng làm sao cho mọi người nhớ đến để vào? Tờ nội san kỷ niệm Văn Khoa sẽ ra đời với tên gì và bìa sẽ được vẽ thế nào? chuyến đi chơi mùa hè dự định sẽ đi đâu?… Kết thúc buổi họp mặt, lại cũng giống những phiên họp Đại hội đồng Liên hiệp quốc, các vấn đề đều còn bỏ ngỏ, chưa kết luận ngay được.

Thì cũng phải vậy, để còn có lý do họp mặt lần sau nữa chứ!!!

Lần tới sẽ là ngày nào nhỉ?

Nguyễn Minh An

 

 

11 nhận xét:

  1. Cái title dài quá nên Gió xin phép cắt bớt vài từ ....
    Cũng phải bỏ hết hình trong bài viết của chị GM , sang nguoivankhoa nhặt hình lại upload lên trang ảnh và post vào ... Gió bỏ chế độ chữ màu nhé. Chỗ nào lỗi chị nói Gió chỉnh lại

    Trả lờiXóa
  2. Chúc mừng những lần hội ngộ của các anh chị ... Đời ta thì ngắn nhưng yêu thương thì dài nhé các anh chị

    Trả lờiXóa
  3. Chị TN đã chỉnh lại rồi, Gió ạ.
    Em đã vất vả quá rồi.

    Trả lờiXóa
  4. Hôm qua em thấy hình như chị TN để chế độ một mình xem nên chị GM xem ko được là đúng rồi ...
    Hôm nay thấy rồi nè chị

    Trả lờiXóa
  5. GM nghe 2 bác nói chuyện như vịt nghe sấm, chỉ biết là sau bao nhiêu là vất vả 2 bác mới cho bài em lên được, chỉ còn biết đặt tay lên trái tim cám ơn lần nữa thôi. Nhưng (hì hì, cứ hể GM là thế nào cũng có chữ nhưng)... chẳng lẽ lần sau GM viết bài lại cũng để chị Nhân và Gió lại khổ như thế. Khi nào có thời gian cho GM thọ giáo chuyện post bài lên Góc Văn Khoa nhé.

    Trả lờiXóa
  6. - Chị cứ viết lên Word bình thường .
    - Sau đó chị click vào chữ post trên góc phải của trang blog nguoivankhoa và tô đen bài viết nhấp chuột phải copy và past vào cửa sổ mở ở trang blog rồi click save là xong.
    - Chị đừng chèn hình vào bài viết ở Word ...Mà phải upload ảnh lên trang lưu ảnh rồi lấy code chèn vào bài viết mới được .( như bài này Gió phải delete ảnh hết và post lại ảnh toàn bộ)
    - Trước mắt chị cứ tập post bài lên blog đi , ảnh từ từ chị ạ

    Trả lờiXóa
  7. Em gái Văn Khoa Minh An yêu quý,

    Chị không nói lời cám ơn mà phải tạ ơn em mới được.
    Đi Tịnh Anh Viên về, công việc tất bật nên mọi người "tịnh" luôn!
    Tổ chức SN 6 tháng đầu năm xong, là chủ nhà nên cảm xúc dạt dào, một đêm mất ngủ nhưng ngày nối ngày, cũng không tĩnh tâm được để mà viết. Thì đã có em, thể hiện đầy đủ, xúc cảm, hình ảnh tuyệt vời.
    Ôm hôn em nhé để thay lời muốn nói.

    Trả lờiXóa
  8. Em chỉ viết thôi, còn hình là chị Thu Nhân đưa vào, và cả hai chị em loay hoay cũng không post vào được nhờ có Gió Heo May biết cách nên đã có được kỷ niệm ghi lại cho chị em mình. Mọi người thích làm em vui lắm.

    Trả lờiXóa
  9. Giờ chúng ta có góc nhỏ này rồi,
    Những kỉ niệm mong sẽ lưu dấu mãi nơi này

    Mai sau dù có bao giờ
    Ân tình xưa cũ vẫn chờ người xưa...

    Trả lờiXóa
  10. Mai sau dù có bao giờ
    Ta vẫn gặp lại để mà thương nhau

    Trả lờiXóa
  11. Có cảm xúc để viết và viết được là quý lắm rồi, hình đẹp lắm, ở nơi nào cũng đẹp, người nào cũng tươi!

    Trả lờiXóa