Thứ Năm, 23 tháng 6, 2011

(11) Viết tiếp ... Chuyện tình Văn Khoa ngày ấy - bây giờ



Chuyện tình của những bài thơ được viết tiếp… vì còn một bài thơ nữa: Bài thơ của cô ấy.

Vào một ngày đầu mùa thu năm 2007, có một chuyến xe đưa những cựu sinh viên Sài Gòn lên Đà Lạt dự đêm thơ của một nhà thơ sinh viên phong trào.

Cô ấy đã nhìn ra Bài thơ sau lưng tờ lịch có trong tập thơ vừa được phát hành, và cô cũng có một bài thơ…

 

MÙA MƯA

 

 Mùa mưa đến rồi đi

Cho hàng cây thay lá

Cho đất trời nở hoa

Có khi anh đừng nói

Điều em chưa từng biết

Để em mãi là cành liễu

Reo hát lời không tên

Anh hãy cứ làm thơ

Cho mối tình sương khói

Lãng đãng phía trời xa

Những mùa mưa đã qua

Lặng thầm trong nỗi nhớ

Có còn chi đâu nữa

Trái chín đã sang mùa!

 

Ôi! Những mối tình Văn Khoa!!!

6 nhận xét:

  1. Hỡi người tình xa xăm ..có buồn ra mà ngắm
    Con đường thảnh thơi nằm ..nghe chuyện tình quanh năm...

    Trả lờiXóa
  2. Vậy đó nên em gái VănKhoa mới để Con đường tình ta đi làm nhạc nền cho góc nhỏ này.

    Trả lờiXóa
  3. Dạ , có 2 bài có từ "Văn Khoa" nên em cứ thích chọn là " người em Văn Khoa" và "Con đường tình ta đi" đấy chị ..:))

    Trả lờiXóa
  4. Em đang chọn bài nhạc không lời cho bài viết này đây

    Trả lờiXóa
  5. À há! Đây là một chuyện tình... nhiều tập, mùa mưa năm nào cũng đến, nhà thơ lúc nào cũng làm thơ... Hãy đợi hồi sau xem tiếp nhé! Hi hi

    Trả lờiXóa
  6. Nhạc thì hay nhưng muốn nghe nhạc thì vất vả quá, làm sao đây?!

    Trả lờiXóa