Thứ Tư, 22 tháng 6, 2011

(10) Vẫn là Chuyện tình Văn Khoa

 

 Ngày ấy, cô gái Văn Khoa xa trường, hai câu thơ trong quyển cour Kép Tư Bền sao mà nhói lòng :

Cho rồi một chuyện ngày xanh

Cho qua hờn dỗi cho đành lãng quên

Hơn một năm sau, cô nhận lá thư không có tên người gửi, nét chữ lạ. Bên trong là một bài thơ. Không chỉ là một, bài thơ thứ hai ẩn trong bài thứ nhất - tác giả bài thơ đang ở trong tù!

Gửi mùa thu

đêm buồn mưa nhuốm màu thu
nhân gian há có kẻ sầu vì ta
còn đâu mơ ước ngọc ngà
nhớ nhung xưa cũ đã qua phong trần
ta đi sầu nặng gót chân
chăng chi rồi cũng một lần xuân thôi
ta ngồi tính lại tuổi đời
buồn sao cho xiết những lời đắng cay
nên chăng số kiếp an bài
bỗng đâu giông tố về gây bất bình
nhớ con đường cũ sử tình
nàng đi qua đó ta nhìn dáng thơ
ngày nao tóc xõa đôi bờ
xưa sao xa vắng bơ vơ cổng trường
thuyền thời gian vết đau thương
tình ta còn lại mấy đường tơ khô
thoáng qua một phút mơ hồ
ngọn cây ướt đẫm xanh bờ mắt em
gió tung bối rối tóc mềm
đưa hương kỉ niệm về miền tâm tư
mười lần hò hẹn thuở xưa
hai thu cũng đủ để vừa lãng quên
bến thương yêu đó không tên
lạ sao xa lộ mông mênh buổi chiều
ai đi trong gió đìu hiu
chờ con nắng xuống buồn teo phố phường
đợi tà áo trắng người thương
ai đem xanh biếc vào vườn mắt em

lao xao hè phố kiếm tìm
ta nghe nỗi nhớ sôi tim từng giờ
văn khoa 1972

Hơn ba mươi năm sau, gặp lại, nhiều ngậm ngùi nhưng không trĩu nặng. Chuyện xưa như khói mây.

Bây giờ, cả hai cũng có hai gia đình êm ấm, đề huề.

Chuyện ngày xưa trở thành kỉ niệm.

10 nhận xét:

  1. Phải post lên trước, kẻo Giaminh cho lên ... thớt!
    :))
    TN

    Trả lờiXóa
  2. Hi hi! Cho GM nhiều chiện thêm một chút. Bài thơ này là của gia bảo phải không? Hình như thời kỳ đó "hoàn cảnh" lắm, bài thơ sau khi nhận được, cô ấy gởi lại cho một nữ SV Văn Khoa giữ dùm. Và sau hơn 30 năm, bài thơ được giữ rất cẩn thận đã có dịp trao lại cho người xưa!!!

    Trả lờiXóa
  3. hà há ...hình như em đoán ra cô gái trong chuyện tình "sân cỏ VK" ngày xưa là ai rồi ...:))))

    Trả lờiXóa
  4. Em gái à, hồi đó, có nhiều mối tình trong "sân cỏ Văn Khoa" và trên cái cầu thang...ấy.
    Có người đứng chờ và có kẻ...luống cuống bước chân!
    Bữa nào kể cho nghe hén!

    Trả lờiXóa
  5. Mình biết thế nào Gió cũng đoán ra mà. Gió thấy bài thơ "ẩn" trong bài thơ "hiện" rồi phải không.

    Trả lờiXóa
  6. Chuyện ngày xưa, kể bao giờ cho hết, chỉ có điều, chẳng ai kể, không hiểu vì người ta muốn giữ kín trong lòng hay bây giờ chữ nghĩa bay đâu mất rồi lười viết. Có người, cảm xúc lúc nào cũng dạt dào thì lại không có thời gian để viết! Cuộc đời thật là trớ trêu, các bạn nhỉ!

    Trả lờiXóa
  7. GM viết chuyện tình của người ta hay rồi. Chừng nào mới được đọc chuyện tình tự kể của GM đây ?

    Trả lờiXóa
  8. A, em giống chị, em cũng đang "ép" Gia Minh làm chuyện đó. còn em cũng biết một vài chuyện của...người ta, đưa lên đây, sợ, bị...thì chạy trốn không có kịp

    Trả lờiXóa
  9. Hihi...
    Chỗ này là Góc nhỏ của bọn nhỏ tụi mình.
    Thế nên em nghĩ, tụi mình cũng cần "tự bạch". Chắc chắn là các anh chị lớn hông có rầy đâu.
    Anh Chị Cả hén, Chị Quế hén!

    Trả lờiXóa
  10. Các bác ép em chuyện tình tự kể, em có kể một đoạn chót bên nhà em, chổ Chuyện tình VK ý. Các bác qua xem sẽ thấy... lãng nhách, hi hi, dzậy là khỏi kể nữa!

    Trả lờiXóa