Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

(53) Tú Lộc - Chim vàng anh bé nhỏ của tôi.

 Photobucket

Gia Minh nói em bé như cái kẹo, còn tôi nhớ về em như chú chim vàng anh nhỏ, vì em hát rất hay. Giọng em cao vút. Em hay hát bài Tự nguyện “Nếu là chim tôi sẽ là loài bồ câu trắng… Nếu là người tôi sẽ chết cho quê hương”, và bài gì có câu “Em sẽ hái cành hoa cho chị cho anh cắm lên trời Tổ quốc”. Và tiết mục mà tôi còn nhớ đến bây giờ là Sớ Táo quân, em đóng vai bà Táo, cùng với Nghi Em làm ông Táo.

          Tôi ngồi dưới, làm khán giả, luôn ngưỡng mộ tiết mục của em, yêu thích dáng em nhỏ xinh, áo dài vàng, tóc tém, giọng ca bốc lửa đấu tranh. Những tiết mục đôi, em hay diễn cùng Nghi Em, cậu chàng này vóc dáng cũng nho nhỏ. Trong lòng tôi hay nghĩ, mong ước sao đến ngày hòa bình, Tú Lộc và Nghi Em sẽ là một đôi vợ chồng hạnh phúc. Còn em nếu tiếp tục theo nghề ca hát, tôi chủ quan cho rằng giọng ca của em chẳng kém Mỹ Linh.

          Nhưng đến khi hòa bình thì tôi bặt tin em. Mãi sau này, Gia Minh kể lại, em có chồng, nhưng không hạnh phúc, nuôi con một mình, khổ sở trăm bề, đường công tác cũng gian nan nhiều nỗi. Trong nhóm Văn khoa chỉ có mỗi Gia Minh cho em điểm tựa. Sao thế nhỉ? Tôi có ngờ đâu chim vàng anh bé nhỏ của tôi lại ra nông nổi vậy. Em mặc cảm và em tự trọng, thui thủi một mình đi qua trăm đắng ngàn cay?

          Gặp lại em lần đầu, là 30 năm sau hòa bình, là tận năm 2005. Lúc đó em đã bệnh rồi. Khối u ấy có phải là tích lũy của mấy mươi năm sầu khổ? Em gầy hơn, đen hơn, nhỏ bé hơn, tóc xơ xác. Nhìn em, tôi thương cảm biết bao nhiêu.

          Đám cưới con trai em, nhóm Văn khoa đi đông đủ. Nhìn em gầy ốm liêu xiêu, cố gắng làm cho tròn bổn phận của người mẹ, tôi, và các bạn khác chắc cũng vậy, miệng cười tươi chúc phúc cho hai cháu, nhưng trong tim thì ứa lệ.

          Sau đám cưới con trai em không bao lâu thì em rời bỏ cõi đời.

          Phan Tú Lộc, chim vàng anh bé nhỏ của tôi, tôi nguyện ước cho em, một kiếp sau vui nhiều hơn em nhé !

 





11 Comments
minhtmap wrote on Oct 2
Phan Tú Lộc, chim vàng anh bé nhỏ của tôi, tôi nguyện ước cho em, một kiếp sau vui nhiều hơn em nhé !
Chị ấy đã có 1/2 cuộc đời được sống hết mình và vui cùng anh em bầu bạn trong lý tưởng của mình. Em tin, nếu Chị ấy còn và nghe chúng ta hỏi, chắc chắn sẽ có câu trả lời: Không hối tiếc!
Nhưng em thương quá cái cách Bạn Bè dành tình cảm cho nhau ở entry này trong hai câu cuối...
minhtmap wrote on Oct 2

quenguyenthanh wrote on Oct 2
Nhưng em thương quá cái cách Bạn Bè dành tình cảm cho nhau ở entry này trong hai câu cuối...
Cảm ơn chia sẻ của M. Chị áy náy mãi ko thôi, vì thời gian rất dài em ấy khổ, nhưng dấu kín, ko có dịp nào để đưa cho em ấy một bàn tay.
thunhan wrote on Oct 3, edited on Oct 3
Chị làm em khóc rồi!
Em không biết Tú Lộc, chỉ nghe các bạn nhắc về em ấy
Đọc entry này, em chợt nghĩ : trong cuộc đời, có hay không mình đã bỏ mất dịp để đưa cho ai đó một bàn tay?
Mà, càng suy nghĩ, càng thấm thía lời chị nói "ta hối hả yêu thương nhau" để mai này không hối tiếc!
thunhan wrote on Oct 3
Tú Lộc của chúng ta đây chăng?

Photobucket
thunhan wrote on Oct 3, edited on Oct 3
Ngày xưa, Tú Lộc như thế này chăng?

Photobucket
giaminh03 wrote on Oct 3
Bạn tội nghiệp của tôi! Ở một nơi nào đó bạn hãy mỉm cười nhé. Và hãy hát như ngày xưa "chim vàng anh" đã hát...
quenguyenthanh wrote on Oct 3
thunhan said
Ngày xưa, Tú Lộc như thế này chăng?

Photobucket
Đúng, hình ảnh này của Tú Lộc trong lòng chị đấy
quyan wrote on Oct 3
"Kỉ niệm không là gì khi lòng người vội xóa. Nhưng sẽ là tất cả khi tim người mãi ghi". Từ rất lâu con đã thích câu nói này. Khi đọc entries của các Cô con càng cảm nhận rõ ý nghĩa của nó.
Con chia sẻ cùng Cô...Mong cô ấy thanh thản ở thiên đường.
gioheomay wrote on Oct 3
Bỗng dưng nhớ áo lụa vàng
Nhớ sao tiếng hát mênh mang tơ trời
Áo xưa khuất chốn chơi vơi
Tiếng chim còn lại hót lời nhớ thương..

Lại thêm câu chuyện về một người Văn Khoa ...đã xa .

1 nhận xét:

  1. Về Tú Lộc, CM chỉ có những kỷ niệm xót xa trong thời gian Tú Lộc bệnh và qua đời.
    Khi lắng lòng, CM sẽ kể...

    Trả lờiXóa