Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011

(62) Học trò tôi


Có những tháng ngày gợi nhớ,
Có những lời thơ đem kỉ niệm về
Có những hình ảnh vẫn còn in dấu trong kí ức
Và chỉ cần một chút gợi...
Người thơ Lá Cỏ Hồng của VănKhoa xưa mang đến nơi này những cảm xúc nhẹ nhàng, tươi tắn về "Học trò tôi"



đứa tóc dài đứa tóc ngắn

đứa da đen mun đầu bù khét nắng

đứa công tử tiểu thư trắng trẻo thị thành

nhưng vào chung lớp đứa nào cũng quỷ sứ

chọc phá thầy cô cũng siêng như học chữ

đến giờ thực hành còn quậy ác hơn

vậy rồi ngày qua ngày chúng cũng lớn lên

đứa một chữ đứa nửa chữ cũng thầy cô chắp cánh

cùng bước vào đời đứa tròn đứa ngạnh

mỗi dấu chân in được gắn với một tên

nhớ ngày ra trường còn khép nép đứng bên

nay đầu đứa nào cũng nửa tiêu nửa muối

ngồi cùng bàn, thầy với trò không phân được tuổi

ông bà nội ngoại nào mắt cũng ngấn chân chim

mấy mươi năm mới gặp nhau người nổi người chìm

nhưng tình nghĩa vẫn đong đầy tim lớn

 

 Lê Hồng Diệp

7 nhận xét:

  1. Dễ thương ác! Thơ y như người hén.

    Trả lờiXóa
  2. Bài thơ dễ thương lắm.
    "ngồi cùng bàn, thầy với trò không phân được tuổi"
    Là chị Lá Cỏ Hồng chậm già (trẻ lâu) hơn học trò hén.
    Mong đọc những bài thơ mới của chị nữa hen.

    Trả lờiXóa
  3. Mới biết Lá cỏ hồng,Nhã Thảo là ai,,,sáng nay đọc được bài thơ dễ thương này vui lắm.Mình sắp cùng
    chuyến xe về TP mộng mơ rồi.Hẹn gặp....

    Trả lờiXóa
  4. mấy mươi năm mới gặp nhau người nổi người chìm

    nhưng tình nghĩa vẫn đong đầy tim lớn

    **** Bài thơ dễ thương và chân thật quá chị ạ. Tình bạn bè, thầy cô dù cho trải qua bao nhiêu năm đi nữa, vẫn nồng thắm ... như xưa.

    Trả lờiXóa
  5. Gặp nhau rồi sẽ cùng nhau uống rượu mừng tao ngộ và cùng bình thơ, kể chuyện xưa-nay chị nhé!

    Trả lờiXóa
  6. Chắc chắn là chúng ta sẽ thiếu thời gian mất thôi!
    Bao nhiêu năm ấy bấy nhiêu là tình....

    Trả lờiXóa
  7. Chiếu thơ nhà em trải sẵn rồi, chị Nhã Thảo đi về có thêm bài thơ dễ thương nữa cho nguoivan khoa nhé.

    Trả lờiXóa