![]() | ||
Áo xưa dù nhầu, cũng xin bạc đầu... | for everyone |
Cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau..."
Gia Minh đã tổng kết, chúng tôi đã có đến hơn 40 năm "quen" nhau và bây giờ vẫn còn "biết" nhau.
Muốn mời các bạn về nhà ở MT chơi, tôi cũng phải nghĩ cách...Bởi vì, trong nhóm thân hữu Văn Khoa, đã có một số người đi rồi, có nhàm chán không, khi cứ đến nhà tôi rồi...hết. Có căn nhà (lại là của con trai, chứ không phải của mình!), không lẽ cứ khoe hoài?! Đi du lịch sông nước, dĩ nhiên có người thích (vì chưa đi) nhưng cũng sẽ có bạn nhàm chán...Nghĩ mãi...thôi thì bày ra một sinh nhật, mà cũng có sinh nhật 20-3 của đức lang quân, người chỉ biết tổ chức sinh nhật cho người khác chứ không thích tổ chức cho mình. Đã nhiều lấn, các con muốn mừng sinh nhật (đặc biệt, năm 2011 khi tròn 60 tuổi) đều bị "bàn ra" một cách quyết liệt nên ai cũng mất hứng, không đá động đến nữa.
Tháng 3 năm nay, sau khi chuẩn bị mọi thứ gần như hoàn tất, tôi "trình kế hoạch" và dĩ nhiên đã được phê duyệt, bởi vì không thể có phương án khác!
Tôi không thể đếm nổi những chuyến thăm các cồn ở Tiền Giang nhưng đi với những người chưa biết thì cũng có hứng thú khác!
Đoạn chèo xuồng trên sông ai cũng thích (trừ em MM!), GM ham chèo và đã học rất nhiệt tình, xuồng không quay vì đã có 2 người ở 2 mũi đỡ nên em ất rất tự tin! Trong bóng mát của những rặng dừa, tôi ngậm ngùi nhớ chuyến đi năm xưa, chúng tôi cũng tung tăng thế này. Vậy mà trong chuyến đi này đã thiếu anh Trần Luyến (Năm Luận) và Huỳnh Ngọc Hội. Rồi mai ngày...
Đến bữa trưa là lúc tôi băn khoăn vì không biết các bạn có thưởng thức được những món mà theo tôi là...đặc sản không? Nhất là cái món kiểm mà tôi vẫn gọi theo tiếng miền Nam của bà nội là "bí hầm dừa" (trong chùa mới gọi là kiểm). Bất ngờ là ai cũng ngon miệng, MM xin tô cơm rồi ăn ngon lành. Cách ăn của em làm tôi nhớ bà nội vì bà ăn như vậy, còn tôi thì có thể ăn được liền 1 lúc 2 chén nhưng không thể ăn chung với cơm!
Sau bữa trưa, các bạn muốn đi chợ MT. Thú thật, từ khi chợ được xây cất lại, cũng mấy năm rồi, tôi cũng chưa từng ra đây, may mà có các bạn yêu cầu thì tôi mới biết chợ MT bây giờ khang trang và có vẻ là trung tâm mua sắm!
Xuống hàng bán trái cây, có một em kêu rất to: "Chị Thúy, mua giùm em đi". À, ngày trước, tôi vẫn thường mua trái cây của em. Xa mà vẫn gần.
Gặp lại người bán xôi sầu riêng, quả thật là tôi rất mừng.
Một quãng đời cơ cực của nhũng năm 80-90 bỗng hiện về rõ mồn một. Hồi đó, gia đình tôi ở trong căn nhà lợp tôn trong dãy nhà tập thể của MTTQ, mỗi lần gánh xôi này "có mặt" là rộn ràng. Các con đều rất thích ăn xôi nhưng không phải lần nào cũng được ăn. Xôi màu vàng ươm, thơm phức mùi sầu riêng mà lần nào mua, con gái tôi cũng năn nỉ để được thêm một chút sầu riêng, xôi được cuốn trong miếng bánh phồng rất khéo, nếu có hột nếp nào rớt lại trên lá thì cũng được liếm sạch! Một gói xôi bán 100đ, 200 rồi cuối cùng là 500đ. Sau này, khi đã về sống ở SG, thỉnh thoảng con tôi cũng nhắc xôi sầu riêng. Hôm nay, nhất định phải mua cho mọi người thưởng thức..nhưng tiếc vì không mua nhiều, sợ món buổi chiều của ông chủ nhà bị ế! Tôi đem về cho con gái một gói, con gái nói: "Hèn chi, nãy giờ con nghe trong nhà mình có mùi quen quen!". Đúng, cái mùi mà mấy chục năm trước, có khi con thèm nhưng mẹ không có tiền mua, vì ăn xôi cũng là "sang", vì chị bán xôi chỉ bán buổi chiều mà không phải ngày nào tôi cũng có "quà xế" cho các con.
Bữa "tiệc" sinh nhật diễn ra lúc 5g chiều, nói tiệc chứ thật ra, chỉ có 1 món ăn mà Xuân Hương thì nói gà ri (vì thấy màu đen), chị Diệp thì nói thịt vịt! Chủ nhà buộc phải thanh minh và giới thiệu đây là gà nòi hầm sả (bảo đảm không có ở các nhà hàng ở SG). Người có sinh nhật rất vui vẻ nhận quà và cụng ly với mọi người, đặc biệt đối ẩm cùng MM rất ăn ý.
Chị Diệp cứ khẳng định "anh" là "rể Văn Khoa" trong khi anh tức lý cãi lại: người Văn Khoa chứ sao mà rể? Tui là Phó Chủ tịch Nhóm Việt Hán mà, anh Nam là Chủ tịch! Ôi, chuyện bây giờ mới...nhớ nha! Cái người thân thiết này (tạm gọi như vậy) cũng quên mất, chỉ nhớ, cái đuôi đã từng...bị từ chối và nhớ những bài thơ...chứ không có nhớ chức vụ gì hết!
Chúng tôi vui, những người bạn cũ và mới, những người bạn của những người bạn đều rất vui.
Trong những áng mây mù, vẫn có vầng trăng...
"Áo xưa dù nhầu
Vẫn xin bạc đầu, gọi mãi tên nhau..."
Chúng tôi vẫn mãi mãi có nhau trong cuộc đời cho dẫu có đi đâu, về đâu, có những lúc tưởng chừng đã mất nhau....
Cỏ May
9 Comments
Đọc đến đoạn gánh xôi hình dung ra liền những ngày tháng đó. Mừng là qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai cô tiểu thư Sài Gòn à! Hi hi... đem hình qua mà hổng được vì gánh xôi chưa cho vô photobucket, cài link vô thôi. http://multiply.com/mu/nguoivankhoa/image/5/photos/15/600x600/52/IMG-3965.JPG?et=rk4%2BPNTeQmYscnETyEJFAw&nmid=532814724 |
Cỏ May ơi! Hình đưa vào entry cho vào photobucket rồi lấy ra là chắc ăn nhất, ngoài ra còn có thể copy từ các album photo đã được post lên rồi. Em hồi đầu cũng dốt đặc mà.
Trả lờiXóaCỏ May mở trang photobucket.com đi, rồi create new account.
Trả lờiXóaXong rồi tha hồ.
Đôi khi, mở photos, nhấp chuột vô hình mình muốn chọn rồi kéo hình qua chỗ mình viết entry cũng được nữa. Nói đôi khi bởi vì có hồi Mul nó hông chịu vậy.