Thứ Ba, 16 tháng 8, 2011

(36) Anh sẽ kể với em về Saigon chủ nhật

        

     
Thật ra thì Gió không có ý định mang bài thơ này về ngôi nhà chung vì ngại , vì sợ nhiều điều, trong đó có cả nỗi e ngại có khi các anh các chị không hiểu hết mình ...cho đến hôm nay có lời đề nghị của chị Cỏ May, Gió xin phép được chia sẻ bài thơ..


Nó là lời trái tim của Gió và Gió nghĩ là của nhiều người ...và có lẽ đó cũng là nhịp đập trong trẻo mà cách đây 40 năm hoặc hơn thế nữa các anh chị đã từng rộn ràng vì nó ..Tuổi của Tổ Quốc thì bốn ngàn năm ..tuổi của chúng ta chỉ là hạt bụi nhưng tình yêu thì cứ dội vào lòng ...

   
     Anh sẽ nói với em về Saigon
     Không phải là hình ảnh của những con phố xôn xao
     Không phải là nhịp vui lập lòe của những ngọn đèn chớp tắt
     Mà Saigon của những ngày chủ nhật …
     Biết ngồi, biết đứng, biết vung tay


     Anh dắt em qua những vòng quay
     Để thấy người Saigon cười khóc
     Để thấy giữa những bon chen lừa lọc
     Bao trái tim yêu nước ngẩng đầu


     Chẳng xa lắm đâu
     Saigon và Biển Đảo
     Bởi tình yêu luôn kéo gần
     như máu...
     luôn thuộc về trái tim

 

     Hãy đặt tay lên lồng ngực em
     Mà lắng nghe nhịp đập
     Saigon của những ngày hầm hập
     Bao bước chân yêu nước xuống đường
     Cô sinh viên mặt sáng như gương
     Rủ cả hàng cây vung vẩy
     Những người chị, người anh đứng đấy...
     hô to:
     "Biển đảo là của chúng ta! 
     Hoàng Sa Trường Sa là của chúng ta! 
     Lũ giặc đừng hòng lếu láo"
     Và cả những người nhân danh nhiều điều ngơ ngáo
     Hãy lặng im nghe nhịp đập Saigon


     Lời trái tim bay cao
     lên những vòm cây xanh biếc
     Saigon biết nói lời tha thiết... và hiên ngang
     Saigon có ngày vội vàng
     Saigon có ngày thong thả
     Saigon biết bước đi khắp ngả
     Cũng biết ung dung kiếm một chỗ ngồi
     Chỉ có tình yêu thì chẳng bao giờ vơi
     Đó là tình yêu nước

 

     Anh sẽ kể với em
     Về Saigon của anh, của em, của những trái tim khí tiết
     Biết yêu thương và biết căm thù
     Biết sáu ngày trong tuần bươn chải..ưu tư
     Nhưng có riêng trái tim ...dành cho ngày chủ nhật...
     Những ngày chủ nhật của Saigon bất khuất
     một tình yêu ...

 
Thân tặng những người trẻ Saigon _ những người biết đứng và cả biết
       ngồi
 khi không thể đứng !...

8 nhận xét:

  1. CM tìm thấy bài thơ này của Gió từ blog Gió heo may, đọc, thật sự xúc động nên đưa về nhà để các anh chị, các bạn và các em cùng thưởng thức.
    Tác giả cũng mong chúng ta hiểu nhịp đập từ trái tim của Gió, cô em gái tài hoa, luôn sẵn sàng chia sẻ và hết lòng bì công việc của nguoivankhoa
    Trong sáu ngày bươn chải, ưu tư, chúng ta hãy lắng lòng, tại nơi này, ngôi nhà thương yêu để bỏ những phiền muộn, để tâm tình và thấu hiểu.

    Trả lờiXóa
  2. Nhắc lại một lời đã gởi bên nhà Gió. Giỏi lắm cô em gái Văn Khoa ơi!

    Trả lờiXóa
  3. Gió - cô em gái Văn khoa đa tài ...

    Trả lờiXóa
  4. Gio a,
    Sao phai ngan ngai ha em?
    Tam tinh nay cung la tam tinh cua nguoi tre nhu chi ngay xua, va co le cung la cua nhieu nguoi nua em a.
    Cu chia se voi nhau. Cuoc doi dau dai lam phai khong?

    Trả lờiXóa
  5. Cám ơn chị ...đôi khi giỏi đột xuất nếu cảm xúc chị ạ ..
    Nhiều lúc cũng ngu triền miên luôn :)

    Trả lờiXóa
  6. Em thì toàn biết linh tinh nhờ thích nghịch ngợm thôi chị ạ . Nhưng có lẽ với thơ thì em nghiêm túc nghiều hơn :))

    Trả lờiXóa
  7. Cám ơn chị ...
    Đôi khi em cũng tưởng mình không còn đủ nhiệt huyết để quan tâm nhiều điều quá sức mình có thể làm ..thế nhưng cứ hình như có cái gì đó thôi thúc ..Cám ơn chia sẻ của các chị

    Trả lờiXóa