Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

(98) "Những người muôn năm cũ..." (3)


Apr 13, '12 12:43 PM
for everyone

    

Photobucket

Những ngày tháng 4 lại nhớ đến anh Lê Quang Lộc (6 Qúy).

Anh là Chủ tịch ban chấp hành Sinh viên Văn Khoa niên khóa 67-68.Tin anh hy sinh tối 14.4.75 tại Hóc Môn làm bạn bè thảng thốt, không tin đó là sự thật. Tôi rời Thành Đoàn tháng 2/75 nên hay tin muộn. Năm đầu sau giải phóng bạn bè hẹn nhau đi viếng mộ. Mọi người xúc động nhìn nấm mộ tâp thể, anh cùng 4 chiến sĩ, do bà con địa phương chôn vội. Vợ anh, chị Huỳnh Quan Thư nói trong nước mắt: để anh nằm chung với đồng đội cho ấm áp.

Giây phút mặc niệm, bao nhiêu kỷ niệm về anh sống dậy.

Nhớ anh những năm 65, 66, 67 cùng nhau ra sức xây dựng các nhóm học tập tại trường, tạo uy tín trong Sv để đến niên khóa 67-68 lực lượng tiến bộ đã nắm đại diện 32/33 chứng chỉ. Nhớ anh khi ra tranh cử ban chấp hành SVVK, với những câu đối đáp chân thật, nhạy bén, sắc sảo, thông minh, cương nghị đã đem đến thắng lợi sát sao trong vòng vây hãm của bạo lực. Nhớ anh, sáng mùng 1 tết Mậu Thân, phố xá vắng tanh, đứng trước trường Văn Khoa bên cạnh banderole lớn với dòng chữ "thân mời các bạn Sv tham dự hội trại mừng chiến thắng Đống Đa tại Thảo Cầm Viên".

Nhớ anh những ngày sau đó tất bật tổ chức cứu trợ đồng bào tại trung tâm Viện Ung Thư. Một hôm anh rủ tôi về nhà anh Lê Quang Hiền ăn cơm. Hình như anh muốn nói điều gì? Mấy ngày sau tôi hay tin anh thoát ly vào chiến khu tham gia Liên Minh Dân Tộc Dân Chủ và Hòa Bình.

Có những cuộc chia tay mà người đi phải nén lòng với bao điều muốn nói. Tháng 7/73 tôi được trao trả tại Lộc Ninh. Sau tết 74 tôi về lại Thành Đoàn. Có lẽ tổ chức còn cân nhắc công tác của tôi nên tôi phải "ngăn cách", ở riêng và che mặt khi ra ngoài. Một buổi trưa tôi xuống bếp ăn, tình cờ gặp anh đang khoác tấm đắp, lạnh run, ngồi sưởi cạnh bếp. Câu chuyện hàn huyên cứ bị gián đoạn bởi những cơn sốt rét. Nhìn nụ cười anh lúc đó sao mà xót. Tôi không ngờ đó là lần cuối gặp anh.

Anh Lộc ơi, chiều nay tôi đọc lại quyển "Tuổi trẻ dấn thân". Cuộc đời anh qua hồi ức của bạn bè gợi lại bao suy nghĩ. Tình yêu của anh với chị Thư biết bao cảm xúc. Ngày mai bạn bè làm đám giỗ anh và 5 Trí. Các anh đã sống xứng đáng, không phí hoài tuổi thanh xuân.

Có một thời tuổi trẻ Sài Gòn như vậy.

Photobucket

                                               13.4.2012

Nguyễn Tuấn Kiệt

http://nguyentuankiet.multiply.com/journal/item/18


5Lời bìnhChronological   Reverse   Threaded
quenguyenthanh wrote on Apr 13
Tháng tư, tháng có nhiều ngày giỗ. Xin cho em gởi những nén tâm hương đến anh Lộc, anh 5 Trí và các anh chị bè bạn đã hi sinh trong những ngày tháng tư ...
giaminh03 wrote on Apr 13
Chiến tranh đi qua, có rất nhiều cuộc chia tay vĩnh viễn, nhưng những cuộc chia tay tháng 4/75 thật xót lòng, lẽ ra còn chút xíu nữa chúng ta không mất nhau.
btthuy wrote on Apr 14, edited on Apr 14
Thành tâm tưởng nhớ các anh chị, bè bạn, tuy chưa lần gặp mặt nhưng vẫn biết bao thân thương. Ở cõi vĩnh hằng, chắc chắn các anh chị em rất vui khi biết, đến bây giờ, chúng ta vẫn chung một mái nhà để được hàn huyên, sẻ chia.
thunhan wrote on Apr 15
Ở những ngày tháng Tư năm xưa, em cứ tưởng là sẽ không còn có dịp gặp lại các anh chị em bè bạn Văn Khoa!
Nhưng không phải, đã gặp và còn hơn thế - thân tình lại đậm thắm hơn xưa.
Chúng ta đã có những ngày tươi đẹp. Em nghĩ người đi xa đã ấm lòng, anh ạ.
quanthu wrote on Apr 16
Bạn Kiệt ko dự lễ giỗ, nhưng có chị Cả đại diện. Bài viết ngắn nhưng cảm động, cám ơn bạn nhé!
Sau lễ giỗ, nhiều bạn nói, Sáu Quý, Năm Trí ở bên kia chắc là vui lắm, vì bà con anh em về đông đủ, thân thiết như 40 năm trước, và có nhiều người bạn không bao giờ vắng mặt. Mình xúc động và vui lắm.

2 nhận xét:

  1. "Có một thời tuổi trẻ Sài Gòn như vậy" - Thật đáng tự hào. Vì sự "quyết tử cho tổ quốc quyết sinh'' của các chiến sĩ anh hùng; Lớp trẻ QA luôn tri ân và góp sức nhỏ của mình để bảo vệ đất nước. Cầu mong non sông an lành và sẵn sàng cầm súng nếu tổ quốc cần.

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn suy nghĩ của con. Thật đáng quí những ngọn lửa tuổi trẻ ...

    Trả lờiXóa