Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

(97) "Những người muôn năm cũ..." (2)

 
Apr 12, '12 12:03 PM
for everyone


Photobucket


Tháng 4 về, nhiều cảm xúc.

Đã 37 năm, thật đáng sợ thời gian.

Cảm xúc đưa tôi về hồi ức 2 sinh viên,cán bộ Thành Đoàn khu SG-Gia Định hy sinh vào những ngày cuối của cuộc chiến.

Tôi không gắn bó công tác nhiều với Hồ Trọng Quý (5 Trí). Quý quê Q.Nam, thấp người, gương mặt "búng ra sữa". Quý là con trai duy nhất. Cha hy sinh khi Quý còn trong bụng mẹ. Quý học Đại học Khoa Học, thoát ly vào chiến khu năm 72.

Năm 74 các đơn vị Thành Đoàn lần lượt chuyển về đứng chân ở Long Khánh. Thỉnh thoảng trên đường đi công tác anh em gặp nhau, thăm hỏi vài câu rồi chia tay.

Tháng 2/75 tôi chuyển về ban Tuyên Huấn Thành Ủy.

Tháng 3/75 đơn vị trên đường chuyển cứ về Mỹ Tho thì được lệnh quay về hướng SG. Tôi được giao nhiệm vụ về thành phố bằng đường công khai. Chụp hình làm căn cước giả, được trang bị 2 bộ quần áo nội thành, tôi và 2 chiến sĩ bảo vệ hăm hở lên đường.

Tháng 4/75 các đơn vị rầm rập hướng về SG. Đi theo trạm giao liên nên cũng bị "tắc đường". Tôi nằm gần 1 tuần ở trạm chờ giao liên đưa vô SG. Cuối cùng được báo tình hình rất căng, không thể đi hợp pháp được. Nhìn các đơn vị bạn lần lượt lên đường lòng tôi như lửa đốt. Cuối cùng, sau khi cự cãi quyết liệt, trưởng trạm giao liên phải đồng ý cho chúng tôi "bám đuôi" các đoàn bạn"tiến về SG".

Một buổi chiều chúng tôi dừng chân, nấu cơm ăn sớm, chuẩn bị ngủ vì trời sụp tối là muỗi rất ghê, đốt đau điếng. Tôi đang vấn điếu thuốc rê, thấy Quý dẫn đầu đòan quân đi qua. Tôi mừng quýnh vì lâu lắm mới gặp lại cánh Thành Đoàn. Tôi gọi lớn:

 - Nghỉ đi 5 Trí ơi, chiều tối muỗi lắm.

Đoàn quân vẫn đi, Quý ngoái lại cười và nói:

 - Gần về tới SG rồi anh hai ơi, nôn quá, ráng đi thêm chút nữa.

  Quý hy sinh ngày 29.4.75 vừa quá tuổi đôi mươi. 37 năm qua, không cứ đến tháng 4, những lúc buồn phiền tôi lại nhớ các bạn đã hy sinh. Câu nói của Quý luôn là nỗi ám ảnh. Chúng tôi, những sinh viên SG, vứt áo thư sinh, lãng mạn, ngạo nghễ, xem cái chết nhẹ tựa lông hồng, dấn thân vào cuộc chiến khốc liệt, ai mà không mơ 1 ngày trở về thành phố thân yêu.

Năm 1981, khi viết ca khúc "Cho thành phố hôm nay" những người bạn đã hy sinh trong đó có Quý đã gợi cho tôi viết câu này: "Thành phố tràn yêu dấu, ra đi ngày nắng xuân, nhớ áo trắng xuống đường hòa súng xa chiến dịch".

Cám ơn đời, cám ơn Quý, cám ơn  bạn bè, nhớ nhiều, nhiều lắm những ngày tháng 4.

Photobucket

Nguyễn Tuấn Kiệt

http://nguyentuankiet.multiply.com/journal/item/16

Attachment: Cho TP hom nay.Tram Tu ca.Dpt.Tr.T.Mai.mp3


6Lời bình
quenguyenthanh wrote on Apr 12
Em không biết anh Quý. Nhưng chia sẻ với anh cảm xúc những ngày này. Thật là buồn nhớ những bạn bè đã không còn ...
giaminh03 wrote on Apr 13
Tháng 4 có rất nhiều kỷ niệm. Cám ơn anh nhắc lại những ngày qua!
trucchi49 wrote on Apr 14
toi ko nho lai qua khu ,ko mo mong ve tuong lai , chi song voi hien tai de do~ fien na~o..ma van chua duoc thanh than?
btthuy wrote on Apr 14
Những entries về tháng 4 và về chị Tô Thị Thủy, mang về blog nguoivankhoa để nhiều người được biết và chia sẻ nghe anh.
btthuy wrote on Apr 14
toi ko nho lai qua khu ,ko mo mong ve tuong lai , chi song voi hien tai de do~ fien na~o..ma van chua duoc thanh than?
Bạn yêu ơi, phiền não hay không là do mình tự biết giải thoát, chứ cuộc đời, dĩ nhiên, vẫn còn đó, lắm nỗi truân chuyên!
Mừng khi bạn tái xuất hiện.
NVK xin mấy bài này mang về Góc Nhỏ, anh ạ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét