Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012

(106) Thêm quà quí của Người Nhà

Sáng sớm nay, mở mailbox thì gặp ngay món quà rất đặc biệt này của Người Thơ VănKhoa Nguyễn Kim Ngân.
Con đường đi của bài thơ đến với GNVK khá vòng vèo: thoạt tiên là cháu Kim Bằng gửi bài thơ của bố mình đến Chị Kim Tuyến để đăng vào Kỷ yếu Văn Khoa.
Chị có nhã ý dành cho Góc Nhỏ Văn Khoa "xuất bản" trước nên gửi đến Minh An.
Món quà bất ngờ như trong mơ đến ngay dịp GNVK tròn 1 tuổi, thế là Minh An chuyển đến Thu Nhân, Thanh Quế và Trân Thúy,
Trân Thúy bảo thế này với Thu Nhân: "Bài thơ hay quá, TN post dùm nha. Xem như chúng ta có món quà tặng vô cùng ý nghĩa rồi đó!"
Đọc mà thấy rưng rưng nhớ trường xưa với bao kỉ niệm...
Xin đặc biệt cảm ơn anh Nguyễn Kim Ngân về bất ngờ lớn này
Xin trân trọng cảm ơn chị Kim Tuyến đã ưu ái GNVK
Và,
Xin mời mọi người cùng thưởng thức quà thôi nôi này, vào đúng ngày 12/6, ngày họp mặt năm trước - ngày Góc Nhỏ Văn Khoa chính thức trình làng!

 


 Ta Còn Nợ Nhau

(Thân tặng các cựu Sinh viên ĐH Văn Khoa Sài Gòn)

Photobucket

 

Khi xa ngôi trường cứ nhớ những ngọn cỏ chưa xanh

Ngõ vào mùa mưa đỏ màu đất sỏi

Ba bốn năm là bao so với cuộc đời ngắn ngủi

Mà sao như sông, như suối trải ân tình

Trời đất sinh ra cái thế hệ chúng mình

Ai sống được, ít nhất cũng một lần nhờ phép lạ

Cái giá ước mơ mà chúng ta phải trả

Ngày càng cao và rất đáng sinh ra

Cứ thương ngôi trường ngày ấy quá đơn sơ

Chiến tranh treo trên đầu, ngoài ngõ

Nhưng tất cả các cửa đều nhìn ra đại lộ

Thầy trò Nam, Bắc, Đông, Tây

Càng yêu người mãi gọi: “ Dậy mà đi!”

Điều chúng ta khát khao là Hòa bình, Thống nhất

Là Dân chủ, Tự do

Đã đổi bằng xương máu, không phải xin cho

Đất nước, đồng bào là trên hết

Dù chậm hay nhanh, không thể nào khác được!

Bây giờ thấy yêu cái thời không kịp yêu

Thấy nhớ cái thời không kịp nhớ

Nếu mơ ước chưa thành

Đời ta còn mắc nợ.


 Photobucket

Tháng 05/2012
Nguyễn Kim Ngân

6 nhận xét:

  1. "Nếu ước mơ chưa thành
    Đời ta còn mắc nợ"
    Có những món "nợ" ta chưa thể và có khi cũng không thể trả
    Thì thôi, hãy cứ để nó đeo đẳng suốt đời ta!
    Và cùng nhau nghĩ: vì còn "mắc nợ" nên chúng ta còn đến với nhau để tâm tình, chia sẻ.

    Trả lờiXóa
  2. Em đọc bài thơ này trong buổi sớm Đà Lạt, rưng rưng nhớ bao nhiêu chuyện ngày xưa, chưa về SG nên lo chuyển vội đến các chị vì hôm nay như chị Thu Nhân nhắc, đúng 1 năm ngày GNVK trình làng với nhóm Văn Khoa nhân dịp họp mặt ngày 12-6-2011. Cám ơn anh Nguyễn Kim Ngân!

    Trả lờiXóa
  3. Đây là một đoạn email của cháu Kim Bằng vừa gửi:

    "Cháu vừa xem trên Góc nhỏ Văn khoa rồi. Cháu thấy trong lòng vui lắm vì hình dung ra phần nào tình cảm các cô, các chú, các bác dành cho nhau. Cách đây 1 tháng, khi đang search google tìm bài "Mưa Đầu Mùa" của ba thì tình cờ tìm ra Góc Nhỏ Văn Khoa. Cháu rất vui mừng và đăng kí để lại comment với tên nkbang77. Cháu có in bài đó và đọc cho ba nghe rồi. Ổng cười... Chiều nay sau khi đi làm về cháu lại in bài "Ta còn nợ nhau" trên GNVK để đọc cho ba ở quê nghe. Không ngờ hôm nay lại là sinh nhật Góc Nhỏ Văn Khoa. Chúc cho GNVK ngày càng phong phú về bài viết để thế hệ con cháu như chúng cháu học hỏi và yêu thương, trân trọng về một thời của cha, chú..."

    Như thế là đã có tín hiệu vui về thế hệ mai sau. Hạnh phúc lắm cả nhà ơi!

    Trả lờiXóa
  4. "Bây giờ thấy yêu cái thời không kịp yêu
    Thấy nhớ cái thời không kịp nhớ
    Nếu mơ ước chưa thành
    Đời ta còn mắc nợ."
    Anh Kim Ngân nén bài thơ lại bằng mấy câu nghe chừng nao nao quá!

    Trả lờiXóa
  5. Nhắc đến anh Nguyễn Kim Ngân, lại nhớ bài hát Người mẹ Bàn Cờ:



    Ta cũng có thể xem các bài thơ khác của anh NKN ở đây:

    http://www.nguyenkimngan.com/index.php

    Trả lờiXóa
  6. Bài thơ đúng là quà quí. Bởi vì còn nợ nhau, nên mới còn gặp lại ...

    Trả lờiXóa